[Góc review]- Những tấm lòng cao cả- Edmondo De Amicis-

Khi đọc xong những dòng cuối cùng, thứ cảm xúc nghẹn ngào vẫn vẹn nguyên như lúc ban đầu cầm cuốn sách trên tay. Có lẽ cuốn sách không đơn thuần dành cho thiếu nhi nữa, mà cho cả người lớn, cho bố mẹ, thầy cô giáo, cho tất cả những ai đang sống trong xã hội này. Dành cho những ngày tháng cuối năm, cuốn sách này sẽ mang đến những điều ấm áp ngọt ngào nhất có thể, cũng có thể là những giọt nước mắt nữa, nhưng là giọt nước mắt hạnh phúc.

Cuốn sách được viết dưới dạng một cuốn nhật kí của cậu bé mười tuổi Enrico Bottini. Những câu chuyện xoay quanh những người bạn học cùng lớp, thầy cô đáng mến, và gia đình của Enrico. Tôi thích viết nhật kí, vậy nên cuốn sách khiến tôi cảm thấy gần gũi, như thể đang tự chiêm nghiệm những kí ức tuổi thơ của mình vậy. Đặc biệt, trong cuốn nhật kí của cậu, sẽ có những “câu chuyện đọc hàng tháng” được xen kẽ vào, tất cả đều là những tấm gương bé nhỏ dũng cảm nước ý, mang đến  những thông điệp và nghĩa cử cao đẹp. Enrico đã rưng rưng và cảm mến những anh hùng tí hon đến chừng nào, sự ảnh hưởng tốt đẹp của văn học tới tâm hồn trẻ thơ thật lớn lao.

Điều tôi ấn tượng nhất ở cuốn sách này đó là những bức thư của bố mẹ Enrico viết cho cậu, không phải vì ở đâu xa, mà ngay trong nhà viết cho con để đọc và nghĩ suy. Đó có thể là lá thư trách móc, có thể là là lá thư yêu thương, hay khuyên răn, nhưng chúng đều được viết với tấm lòng chân thành và thương mến con trẻ. Những lá thư có tác động rất lớn tới Enrico, cậu sẽ học hỏi và biết những bài học đằng sau những dòng chữ bố mẹ đã viết, bởi vậy Enrico đã lớn lên với một trái tim khoan dung và sâu sắc đến như thế. Khi đọc những dòng thư, tôi đã thấy xúc động biết bao, giống như lời cha mẹ gửi đến cho chính mình vậy.

Như bao bạn nhỏ khác, Enrico tới trường với những người bạn nhỏ trong lớp, với những câu chuyện nhỏ nhặt hàng ngày, tiếp xúc với nhiều nhân vật có tính cách khác nhau. Đó là Garrone, cậu bé cao to nhất lớp và tốt bụng. Đó là Nelli cậu bé gù tội nghiệp gầy gò. Là cậu bé thợ nề Garoffi cao gầy ham mê buôn bán, hay là Carlo Nobis tự phụ, kênh kiệu..thông qua những người bạn ấy, Enrico đã học cách sống tử tế và yêu thương người khác như thế nào. Chúng chia sẻ nhau từng mẩu bánh mì, những chiếc đinh, những cái ôm ấm áp, cổ vũ bạn bất kể bạn bị trêu chọc, tất cả đều là sự yêu mến và nghĩa cử tình bạn cao đẹp.

Những tấm lòng cao cả còn gây xúc động về tình yêu lớn lao của những thầy cô giáo yêu nghề dạy trẻ. Cô giáo không đơn thuần chỉ dạy con chữ trong sách vở nữa, mà còn mang hết tình yêu thương dành cho bọn trẻ. Cô giáo của Enrico ốm yếu vẫn tận tụy tới nhà các em thăm ốm. Đó là thầy giáo thân yêu của bố Enrico, sau 60 năm dạy học vẫn không thể hết đau buồn vì phải từ giã nghề dạy  học, chỉ bởi vì một lần run tay làm đổ mực lên trang giấy học trò. Đó là thầy giáo Pecponi nghiêm nghị không bao giờ cười, lại tự động làm trò hề để mong  thấy nụ cười của các em trên lớp sau những giờ học căng thẳng.

Ra đời ở thế kỷ 19, bối cảnh trong lúc nước ý đang thống nhất,  cuốn sách đề cao tình yêu đất nước, tình nhân ái trong những bài học trong sách vở. Có thể giọng văn đôi chút cường điệu hóa sự tha thiết, nhân vật có bị hình tượng hóa nhưng “ Những tấm long cao cả” đã ra đời từ thập niên 80 của thế kỷ 19, đến nay vẫn còn vẹn nguyên giá trị. Một cuốn sách viết về thiếu ni đã mang đến nhiều hơn thế, những giá trị nhân văn mà tác phẩm đưa đến bạn đọc thật sự rất có ý nghĩa. Tác giả đã cho thấy việc dạy dỗ con trẻ qua những điều nhỏ nhặt nhất, ngay chỉ một cái ánh nhìn, cái chạm tay.

Tôi gấp cuốn sách lại với sự ấm áp mà cuốn nhật kí lan tỏa đến, khi nhớ lại tuổi thơ ở lớp vỡ lòng, nơi có bạn bè tuổi thơ hồn nhiên, cô giáo thuở mới đến trường tràn ngập trong kí ức. Chắc có lẽ, tôi phải viết một bức thư gửi cho cháu của tôi, một bức thư về tình yêu thương đang dần dễ dàng quên lãng trên thế giới này.

Tác giả: Đồi táo gai

Bạn có thể tham khảo đặt mua tại đây:

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *