[Góc review] Mắt biếc – Nguyễn Nhật Ánh-

Là một trong nhưng tác phẩm của nhà văn Nguyễn nhật ánh, nhưng với tác phẩm này, đối với mình là một sự thất vọng.

 Thực sự mình không hề thích tác phẩm này một chút nào luôn, quả khiến tụt hứng khi đang quá mong chờ vì có quá nhiều review khen xuất sắc, lại còn nghe sắp chuyển thể thành phim. Cả cuốn sách chỉ xoay mòng trong tình yêu ngu muội của Ngạn, chấm hết. 

Mắt biếc kể về cuộc đời của nhân vật chính Ngạn sinh ra và lớn lên miền quê xa, ngôi làng Đo đo. Anh lớn lên mang theo bao kỉ niệm với Hà lan- cô bạn gái hàng xóm từ thuở ấu thơ. Ở khu xóm nghèo đó, họ đã có một tuổi thơ thật ngây thơ hồn nhiên và bình dị. Ngạn mê mẩn đôi mắt biếc như trăng treo của Hà lan, từ tình bạn  cảm mến đã chớm nở thành tình yêu thầm lặng qua bao tháng ngày. Cho đến một ngày, Hà lan không vượt qua khỏi cám dỗ nơi thành phố xa hoa, lầm lỡ với bao nhiêu thăng trầm. Ngạn vẫn một lòng thương thầm Hà lan, nỗi nhớ và tình yêu đơn phương cứ dai dẳng đeo bám Ngạn mỗi ngày. 

Điều đáng nói ở đây là tôi thực sự không có cảm tình cả Ngạn và Hà lan. Tác giả xây dựng cô gái với đôi mắt biếc khiến Ngạn phải ngày nhớ đêm mong. Ấy thế mà khi đọc tôi cảm giác trôi tuồn tuột, không để lại ấn tượng một Hà lan vơi nét đẹp trong sáng ngây thơ. Thay vào đó là một cô gái ngu ngốc và dại dột tới vô cùng tận. Cách khai thác tính cách của Hà lan thực sự khiến người đọc thấy khó chịu. Lúc cô có bầu với người khác, vẫn đi kể khổ với Ngạn và vẫn tiếp tục lối si mê cũ với người tình đã ruồng bỏ cô. Ngạn đối với cô như lợi dụng tình yêu trong sáng chân thành của anh vậy.

Về Ngạn, là một chàng trai si tình nhưng đến nỗi bi luỵ một cách phi thực tế, đến nỗi vô lý. Tôi ngán ngẩm với những câu thơ mà mỗi đêm Ngạn viết về Hà lan, cảm giác như phân nửa cuốn sách chỉ miêu tả Ngạn và nỗi tương tư không hơn không kém. Rồi ngay cả việc Ngạn còn mơ hồ bóng hình Hà lan trong Trà long khiến nhân vật này trông thật đáng thương vì cô bé xuất hiện như chỉ để nhấn mạnh tình yêu sâu đậm của Ngạn.

Trà long- đứa con gái của Hà lan lại không khác gì phiên bản thứ hai Hà lan nhưng theo chiều tiêu cực hơn. Trà long là cái bóng của Hà lan không hơn không kém, trông thật đáng thương. 

Với lối văn thường thấy của Nguyễn nhật ánh, vẫn đấy là những câu văn nhẹ nhàng truyền cảm, vẫn đấy là những thứ dung dị nhưng đến tác phẩm này thật sự không cứu vãn nổi cả nội dung. Toàn bộ câu chuyện trôi tuột, hay nói thẳng ra là nhạt hẳn. 

Trong Mắt biếc quả thực Nguyễn nhật ánh chỉ ấn tượng tôi với một xóm nhỏ Đo đo nghèo nàn, tình người ấm áp, những đồi sim và những phiên chợ đầy chất thơ mà thôi. 

Tác giả: Đồi táo gai

Bạn có thể tham khảo đặt mua tại đây:

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *