[Góc review] Hoàng tử bé- Antoine de Sant- Exupery-

Có người nói đây là cuốn sách đơn thuần dành cho trẻ con, có người lại cho rằng “Hoàng tử bé” là cuốn sách đáng để người lớn đọc vì mang trong mình những triết lý sâu xa. Tôi thì cho rằng cuốn sách này dành cho tất cả chúng ta. Bất kể là một đứa trẻ ngây thơ đang lớn, một kẻ trưởng thành cô độc, hay chỉ là kẻ nửa ngốc nghếch nửa ngờ vực đang băn khoăn mình đang là trẻ con hay kẻ chưa kịp lớn. Bởi khoảng cách giữa người lớn và trẻ con thật khó mà đo lường được. Và bởi 

Đi để trở về. Đi để yêu thương nhiều hơn.

Hoàng tử bé đến từ một tiểu hành tinh xa xôi. Hành tinh mà nơi chỉ có một ngôi nhà, mấy cái cây, một bông hoa hồng, mấy con cừu. Hành tinh mà chẳng lớn hơn cậu bao nhiêu, một ngày cậu có thể ngắm hoàng hôn tận 44 lần. Qủa là một hành tinh độc nhất vô nhị đúng không? Nhưng Hoàng tử bé lại quyết định dứt áo ra đi. Có thể là cậu muốn xoa dịu trái tim đang chất đống những suy tư về tình yêu, cũng có thể cậu muốn vượt ra khỏi vùng an toàn để khám phá thế giới ngoài tầm với. Dù sao đi nữa, hành trình của Hoàng tử bé đã khiến cậu nhận ra giá trị của tình yêu, ít nhất là điều mà cậu đang chất chứa trong lòng. “ Chính thời gian mà cậu dành cho bông hồng của cậu mới khiến bông hồng của cậu quan trọng đến thế”. Bông hồng của cậu đặc biệt đơn giản là của riêng cậu, vì cậu yêu người ấy. 

Thuần hóa có nghĩa là gì?

“Là tạo mối ràng buộc. Đối với tớ bây giờ cậu vẫn chỉ là một cậu bé như trăm nghìn cậu bé khác. Và tớ chẳng cần gì cậu. Và cậu cũng chẳng cần gì tớ. Đối với cậu tớ chỉ là một con cáo như trăm nghìn con cáo khác. Thế nhưng, nếu cậu thuần hóa tớ thì hai chúng ta người này liền cần đến kẻ kia. Với tớ, cậu sẽ là duy nhất trên đời..”

Giống như chúng ta vậy, cuộc sống xung quanh gặp gỡ biết bao kẻ qua đường, biết bao người ngỡ là tri kỉ, nhưng rồi cũng đặt cho nhau hai chữ người lạ từng quen. Bởi vậy mà để có được một vị trí nào đấy trong tim của nhau, mối ràng buộc là điều kiện bắt buộc.

Giữa hàng trăm bông hồng trong khu vườn, Hoàng tử bé đã có chút chạnh lòng vì cứ nghĩ rằng hoa hồng của cậu là bông hoa độc nhất trên đời. Nhưng điều đấy có quan trọng không khi chỉ cần đấy là người ta đã thuần hóa ta, đã khắc trong tim ta một dấu ấn, thì mọi thứ tương đồng cũng trở nên đặc biệt. Mà thuần hóa là cả một hành trình dài, hành trình mà người ta bỏ công sức, dành thời gian để vun đắp từng chút một. Bông hồng kia sẽ chẳng là gì nếu như hàng ngày cậu không tưới táp, cậu không bắt sâu, cậu không kiên nhẫn tâm sự cùng. Chẳng phải nếu không vì những hành động ấm áp đấy, hoa hồng ở tiểu tinh cầu cũng chẳng khác những đóa hoa trỗng rỗng nơi Trái đây thôi sao.

Cuộc sống sẽ giảm đi một nửa ý nghĩa khi không có tình bạn

Chuyến đi của Hoàng tử bé sẽ chẳng thể nào trọn vẹn khi không gặp chú Cáo nhỏ. “ Nếu cậu đến, chẳng hạn như lúc bốn giờ chiều, thì từ ba giờ tớ đã thấy hạnh phúc rồi”. Đơn giản vậy đó. Niềm vui đến từ những điều giản đơn đến bất ngờ.

“ Con người chẳng có thời gian để hiểu thứ gì cả. Họ mua đồ đạc tất thảy được làm ra ở chỗ các lái buôn. Nhưng vì chẳng có ai là lái buôn bè bạn trên đời, nên con người mới không có bạn nữa. Nếu cậu muốn có một người bạn, thì hãy thuần hóa tớ”.

Ai mua được cảm xúc giữa người với nhau. Tình bạn cũng như tình yêu mà thôi, chẳng tự nhiên mà có, phải được đổi lại những thứ như quan tâm, chia sẻ và an ủi. Con người ta cứ mải mê tìm kiếm điều gì mà chẳng thể giữ nổi những yêu thương quanh mình. Thế nên người ta cứ rủ rê nhau tự cho mình là cô đơn, trơ trọi trên hành tinh này.

Mặc dù biết là phải chia ly, nhưng cáo con vẫn chấp nhận được thuần hóa, bởi cậu cảm nhận được bóng dáng của Hoàng tử bé trong những cánh đồng lúa mì vàng óng kia, cáo sẽ yêu tiếng gió thổi trên đồng lúa mì mặc dù Hoàng tử bé ở một nơi rất xa. Tình bạn không bị ngăn trở bởi khoảng cách địa lý, mà bị chia cắt bởi những khoảng trống bên trong.  

Thế giới “ Hoàng tử bé” giữa người lớn và trẻ con

“ Chỉ có lũ trẻ con mới biết chúng tìm kiếm điều gì, hoàng tử bé nói. Chúng dành thời gian cho một con búp bê vải, và con búp bê trở nên rất quan trọng, và nếu người ta giật búp bê của chúng đi, chúng sẽ khóc..”

Đã bao lâu rồi chúng ta quên đi những niềm vui đơn giản hàng ngày. Những điều kỳ diệu thần tiên bị gác lại trong những trang chuyện cổ tích cũ mèm. Không phải lỗi của sự trưởng thành đâu, mà chúng ta cố tình vứt bỏ đi một “Hoàng tử bé” giữa cuộc đời đổ xô những vết nứt. “ Người ta chẳng bao giờ hài lòng tại nơi mình ở”. Ngày bé, ta yêu những gì là cỏ cây bên vách nhà, tiếng cười của cha mẹ, của những thân yêu bên mình. Lớn lên ta dễ dàng bỏ chạy, muốn đuổi theo những thứ ảo vọng vật chất xa xôi. Vì chúng ta chưa bao giờ hài lòng.

Sự ra đi của Hoàng tử bé ở cuối truyện thật sự đẹp, có chút gì đó xót xa, nhưng không hề bi lụy. Cậu ra đi nhẹ nhàng như bước chân lần đầu cậu đặt chân tới trái đất vậy. Sau chuyến đi dài, có lúc cậu hối hận, có lúc cậu bực bôi, căm ghét người lớn, nhưng điều lớn nhất cậu nhận được là những gì cậu cho đi. Cũng như chuyến hành trình đi tìm bản thân của ta, nhìn nhận, ngộ ra và thay đổi để sống có ý nghĩa hơn.

Tôi không muốn dùng quá nhiều từ hoa mỹ hay ca tụng về cuốn sách này. Những triết lý xung quanh tôi cũng không muốn đi sâu vào. Hoàng tử bé đơn giản là cuốn sách mà cho dù gấp đi, người ta lại phải tìm cớ để mở ra một lần nữa. Là cuốn sách mà dù có đọc bao lần chăng nữa, ta vẫn tìm thấy được những điều tuyệt vời mới mẻ ẩn bên trong. “ Hoàng tử bé” là cuốn sách lạ lùng như vậy đấy. Lạ như chính cậu và hành tinh đặc biệt của cậu vậy.

Tác giả: Đồi táo gai

Bạn có thể tham khảo đặt mua tại đây:

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *